Mọi người có đồng ý với em là xu hướng học bây giờ thiên về bài tập nhiều hơn lí thuyết không.Điều đó cũng có thể làm chúng ta cảm thấy ngán ngẩm và thậm chí cảm thấy chàn chường và mất hết nhiệt huyết đối với môn học mà chúng ta đã lựa chọn(tất nhiên chỉ riêng với dân chuyên hóa).Theo quan điểm chủ quan của em,lí thuyết và những ứng dụng của nó muôn là tiền đề để tạo nên sự đam mê(tất nhiên không riêng gì với hóa học).Thực ra,khoa học tự nhiên đã từng là niềm đam mê của em,đơn giản chỉ vì em thấy nó thú vị và thực dụng.
Việc làm bài tập nhiều sẽ giúp ích rất nhiều cho việc nghiên cứu hóa học.Nhưng khi đó,chúng ta phải tự đặt ra một đề toán cho chúng ta giải.Có lẽ việc này chưa từng xảy ra ở trường THPT.Chúng ta phải tự oxi hóa- khử mặc dù chúng ta có thể không đủ khả năng.Điều đó thực sự rất bất lợi...
Kiến thức sẽ không bao giờ thừa cả.Rất thực tế.Dù chúng ta có lên mặt trăng thì những gì chúng ta biết được khi con ở trái đất cũng sẽ không bao giờ trở thành "nàng Diễm" của TRịnh Công Sơn,nó cũng sẽ không "ngủ quên lối hẹn" và cũng sẽ không "thành mây bay đi".Những gì thuộc về chúng ta sẽ luôn là của chúng ta.Điều quan trọng là chúng ta đã làm gì để chúng không trở nên vô dụng và ta đã cất giấu chúng ntn gì để chúng không đóng bụi.
Bản thân em cũng là dân chuyên hóa.Nhưng em không dám tự tin nói với mọi người rằng "em đã đam mê môn hóa".Đôi lúc em cũng cảm thấy ngán ngẩm và tự hỏi tại sao mình lại chọn hóa thay vì toán.lí hoặc không gì cả(tất cả cũng chỉ vì mấy bài tập rắc rối và thật đáng ghét).Nhưng em tin chắc rằng em luôn ý thức được một điều:"những gì mình đã làm để trau dồi kiến thức sẽ không bao giờ là thừa"!
"Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt!"
|